1. Cảm xúc (emotion) là một từ rất đẹp, vì nó có chứa “motion” nghĩa là sự chuyển động, vì vậy trái tim chuyển động, nó chuyển động nhanh và vội bởi vì không có lý do gì để chờ đợi. Trái tim không phải suy nghĩ nên nó cứ thế xông vào mọi chuyện.
Có một ví dụ về một người ăn xin mù và một người ăn xin cụt chân sống trong cánh rừng cạnh một ngôi làng. Tất nhiên, họ là đối thủ cạnh tranh, kẻ địch của nhau, hành khất là một loại công việc làm ăn. Nhưng một ngày kia, cánh rừng bốc cháy. Người cụt chân không cách nào thoát thân vì anh ta không tự di chuyển được. Anh ta có mắt để nhìn thấy con đường dẫn ra khỏi đám cháy, nhưng có ích gì đâu nếu không có chân? Người mù có chân và có thể chạy nhanh để thoát, nhưng làm sao anh ta tìm được nơi nào lửa chưa lan tới? Nếu theo đà này thì cả hai người sẽ bị thiêu sống và bỏ mạng trong rừng. Chính trong tình huống khẩn cấp đó, họ đã quên mất mình là đối thủ của nhau, họ lập tức từ bỏ thái độ thù địch – đó là cách duy nhất để sống sót. Người mù cõng người cụt chân và họ cùng nhau tìm đường thoát khỏi đám cháy. Một người chỉ đường và người còn lại di chuyển theo. Giữa một thế giới đang say ngủ, bạn thức tỉnh, và một khi bạn tỉnh thức thì không còn rắc rối nào tồn tại. Chính sự tỉnh thức đó của bạn sẽ bắt đầu quá trình đưa mọi thứ về đúng chỗ. Cái đầu phải bị truất ngôi và vương miện phải được đưa về cho trái tim. Khi sự thay đổi này xảy ra trong nhiều người, nó sẽ mang lại một xã hội mới, một nhân loại mới. Nó sẽ làm thay đổi rất nhiều thứ đến mức bạn không tài nào hình dung nổi.
2. Hiểu - Đường đến tự do là khi bạn sẵn sàng gạt bỏ mọi giáo điều, khuôn khổ, và niềm tin để trở về với trạng thái không biết, trống rỗng, và vô tâm trí. Từ đây, sự nghi ngờ sẽ nảy sinh và bạn sẽ hoàn toàn tự chủ trên hành trình tìm kiếm và khám phá bản thân lẫn cuộc sống. Ngay khi tin vào điều gì đó, bạn đã ngừng tìm hiểu về nó, vậy nên hãy nghi ngờ và nghi ngờ đến cùng, cho đến khi chính bạn là người trải nghiệm, biết, và cảm nhận. Theo lời Osho, “Tâm trí của bạn không phải do tự nhiên tạo thành. [..] Tâm trí của bạn được tạo ra bởi xã hội nơi bạn đang sống - bởi tôn giáo, nhà thờ, ý thức hệ mà cha mẹ của bạn theo đuổi, bởi hệ thống giáo dục mà ở đó bạn được nuôi dạy, bởi đủ mọi thứ khác”. Và những điều này giống như những đám mây che kín bầu trời tâm trí của ta, khiến ta không còn thấy được sắc xanh trong trẻo vốn có của nó. Ta đánh mất sự hiểu biết đích thực của mình, do đó mà đánh mất luôn tự do. Cũng theo Osho, để hiểu, chúng ta cần thôi bám víu vào các ý nghĩ, nội dung kinh sách, các lý thuyết vĩ đại, tín điều, học thuyết: “Hãy nới lỏng tay cầm, hãy buông chúng ra. Khi đó, bạn sẽ thấy sự trong trẻo tinh khôi của bầu trời, sự mênh mông vô tận của bầu trời. Đó là tự do. Đó là ý thức. Đó là sự hiểu biết đích thực”.
3. Yêu: Tình yêu dưới dạng thuần khiết nhất chính là sự chia sẻ niềm vui. Nó không đòi đền đáp, không kỳ vọng điều gì cả. Người trưởng thành là người không cần ai để neo bám hoặc dựa dẫm. Người trưởng thành là người hạnh phúc trong chính sự cô độc của mình – sự cô độc của người đó là một ca khúc là một sự ăn mừng. Người trưởng thành là người có thể tự mình hạnh phúc. Sự cô độc của người đó không phải là sự đơn độc, sự cô độc của người đó là tĩnh lặng, thiền. Nếu bạn tiếp tục yêu thương, tình yêu sẽ đi sâu hơn và trở thành sự thân mật. Từ đó mới có vẻ đẹp của sự duyên dáng. Tình yêu đó sẽ chứa đựng sự tinh tế, không phải là vẻ ngoài nông cạn. Đó không phải là sự thích thú, mà là thiền, là cầu nguyện. Tình yêu đó sẽ giúp bạn biết được chính mình. Người khác sẽ trở thành tấm gương, và thông qua người đó, bạn hiểu được chính mình. Lúc này chính là thời điểm thích hợp để tình yêu phát triển bởi vì toàn bộ năng lượng được chuyển thành sự phấn khích sẽ không bị lãng phí: nó sẽ tưới vào gốc cây tình yêu, và thân cây sẽ cho ra những tán lá mới.